Ẩm thực luôn là sợi dây gắn vô hình giữa con người với nhau. Nhất là đối với người thân trong gia đình. Ẩm thực Việt luôn hấp dẫn thực khách không chỉ đơn giản bởi vì ngon, mà còn mang một giá trị tinh thần vô giá trong mỗi con người. Mọi gia đình hạnh phúc luôn được khởi đầu bằng bữa cơm ngon và ngồi cùng nhau sau mỗi ngày làm việc mệt mỗi.
Một tô canh chua, hay một nồi cá kho luôn là những hoài niệm không thể nào quên đối với người con xa quê lâu ngày. Đâu đó ở những nơi xa lạ, con người luôn mong muốn tìm về với cội nguồn, với gốc rễ của quê hương. Nhưng áp lực của cuộc sống luôn khiến họ phải chùng chân lại. Và câu hát “ quê hương là chum khế ngọt, cho con trèo hái mỗi ngày”, câu hát quen thuộc với biết bao con người hàng mấy mươi năm nay luôn hằng in trong tâm trí của mỗi người dân Việt Nam. Không phải sự khó khăn về kinh tế mà người ta không tìm mua được những quả khế như trong câu ca dao kia, ấy chính là bị thiếu đi cái không khí thân quen được mẹ dắt đi mỗi chiều, được mua những quà ngon hay được trèo cây hái trái.
Ngồi trong căn nhà sang trọng nơi phố thị, chắc gì được nếm được hương vị quê hương. Đến hàng trăm nhà hàng sang trọng, chắc gì có được không gian thân thuộc của tuổi thơ. Và,.. có khi dùng với nhau hàng trăm bữa cơm chiều, chắc gì được dăm ba hôm ăn cùng cha mẹ, con cháu ông bà được quay quần bên nhau. Đến khi mất đi, thì cái gọi là “hương vị quê hương, hương vị của tình thân yêu” không bao giờ có thể tìm lại được. Khi còn nhỏ, người ta hay sợ ăn cơm cùng với cha mẹ. Bởi mỗi bữa cơm là sẽ được “nghe lại” hay bị la mắng khi chúng ta làm sai việc gì đó. Mỗi bữa cơm đôi khi lại được chan nước mắt thay canh, nên ai cũng sợ. Đến khi lớn lên mới hiểu đó lại là những bữa cơm ngon nhất của đời người. Và văn hóa ẩm thực Việt có được bao đời nay cũng bắt nguồn từ những nét sinh hoạt gia đình như thế. Một bữa cơm đôi khi có vui, có buồn, có giận hờn, có thấu hiểu,… có như thế thì mới “ đúng chất và đúng gu” ẩm thực của giới thượng lưu ngày nay. Đó là thưởng thức ẩm thực phải có được 3 ĐÚNG: đó là “đúng không gian, đúng chất, đồ ăn phải được bày trí theo đúng dụng cụ của món ăn đó”. Dẫu biết rằng, không nên quá khắt khe với người làm ẩm thực, và luôn ưu tiên cho sự sáng tạo, giao thoa và đổi mới. Nhưng các cụ xưa cũng có câu “ hòa nhập nhưng không hoà tan”, học hỏi để phát triển chứ đừng biến chất.
Ngày nay, để thực khách muốn thưởng thức các món ăn truyền thống, mang đúng phong cách của từng vùng miền tuy không khó, nhưng để có được các yếu tố phía trên mà chúng tôi vừa nói thì không phải dễ. Đôi khi chỉ cần có một trong các yếu tố phía trên thôi là cũng thấy đủ “thỏa mãn” lắm rồi. Tức là có nơi xây dựng được đúng không gian, nhưng bày trí và hương vị đúng thì chưa có và ngược lại.
Đến với hành trình tìm lại “hương vị quê hương” của chúng tôi ngày hôm nay luôn có nhiều khó khăn và thách thức, nhưng Hieu’s Cottage sẽ luôn cố gắng hiện thực hóa giấc mơ đó đến với mọi người. Và các món ăn “ mẹ nấu” sẽ dần được tái hiện và phục vụ cho mọi người trong một không gian sang trọng nhưng không phần gần gũi với mọi người. Sự ấm cúng của gia đình luôn được hiện hữu mỗi khi thực khách đến đây thông qua phong cách phục vụ của chúng tôi.
Và chúng tôi chân thành cảm ơn sự tin yêu của quý khách hàng luôn đồng hành và sử dụng dịch vụ của chúng tôi trong thời gian qua.